Nhan Dan hang thang

Truyền nhân của ca Huế

5 tuổi đã bạo dạn lên sân khấu biểu diễn, suốt những năm học cấp 1, cấp 2, Diệu Hương đều nhiệt tình tham gia các buổi biểu diễn văn nghệ của lớp của trường. Nhưng vì nhà nghèo, cô gái trẻ ở vùng đất lửa Vĩnh Linh (Quảng Trị) phải nghỉ học sớm đi làm, đổi

- MI SOL

DỊDPiệnugh­Hỉưlễơ3n0g/c4ù-n1g/5n,h5iềnugàđy­ồnligênntg­iếhpiệvpào­củcaácmbìu­nổhi tlăốni, tưởng nxiảệmphvụ­ucavLụê-cô1n6gLcêh­Túhnági Ttạổi (đHịaà đNiộểim).:XQẩumầ,ncathtểrùd, icthíầcuh vcủăna ,mcaỗHi nugếư, qờui,atnậphọtr..u.,ncgácởncgh­hốệnslĩins­ahuthcôiên­nggvniệàcy­t, hđưemờnngh­nữhnậgt lcàảnnđgiư­ệuờicdổâtn­rukyhềắnpg­xiớứi dthồinệuvề­tớtirkuhná­gcthâmduTl­ịhcủh đnôư.ớGcónpgmoà­ặitvởà yđêâuy pvớhầi nâmlớnhlàạ cátcrunygề­hnệtshĩốtn­êgn ltàumổi,lẽsẵsnốtnh­gâgmiốnigê­nn,hlấưyDtìin­ệhu nHhưiơệtng­th-àmnhộtqnug­ảưnờgi QbáuảcnagH­Turếị .ởMHộàtNtộh­iậ-pmnàiêđni tqớuiađ,âcuacHũnug­ế đNưộợi cmbộitểpuh­dầinễnnnhh­ờiềnuhữhnơ­gn,nđgưhợệcsĩ­bniếhtưtớD­iirệộunHgư­rãơinhgơ. nNgởưHợàc lâạmi, cnôhcạũcnd­gâdnùntộgc­chđíãnhgig­úipọncgô hcáót cnủhaữmngì­nbhứđtểpth­riáâ, nthlăonạgi hhìnoha trong sự nghiệp. dở Hviàệnchhọ­trcìnghiữc­aủanăDmiệl­uớpHư1ơ1nđ­gi, lxàấmp cxôỉ 3n0uôniădm­ạy, ttừrẻlúởcđ­bịỏa phòưnơgngQ, urảồni gđưTợrịc đnếhnậnkhv­iàothđàộni­hvNănghnệg­hsĩệ NcủhaânBộd­âđnộ,iđBưiêợnc đlàồmngộnt gchuiệỗpi,nhgữưnờgi hnâỗmlựmc ộkhgôọni bgằnggừnng­gh. ệĐdi alànmh Hnhưữơng buổi,

Huế đdầụumtimê­nã,i bmắớt iđmầuulaĩn­nhổni hcáữinxget­đhạápn,gxlúưnơgng­xađầxuúntg­iênxí,nchô đdưànợhc lđuúônng, kmhộótcbđu­ếổni stậángbđây­ếngicờh,iềmuỗtihlì­úbcịnmhớất­lcạắi pth. Kờihkóhcắq­cuấáyt,rcờôi đvẫộngkhnô­ghnệg tkhìmuậtđở­ượqcuêđểnh­màắ, tDviệẫunHc­òưnơnđgỏ thớoiek.hTôhnờgi tghiiaếnuh­moộạt okhpóhkụhc­ăvnụlànđgộ­ưnờgi ldựâcn, tựđúđnộgng­tivnihênth­mầìnhngchố­ệgắsnĩ gbchảinếnl­àsnĩ.gCnoài mviệỗni nÂgmàyn, vhừạca Hđiulếà,mrồviừđaưh­ợọccg, itữốtlạnig­thriưệờpnc­gấplà3m, tghiiảvnàg­ovHiêọnc, cuộc sống đã dần mỉm cười với cô gái giàu ý chí, tạo đà cho cô tự tin bước tiếp những bước đi đường hoàng vững chắc trênTcừonk­hđoưảờnngg­nnhgữhnệgt­hnuăậmt...2011, trên làn sóng Đài Tiếng nHóưiơVnig­ệt. TNừamHọbcắ­tviđệầnuâx­muấnt hạiệcnHgui­ếọ,nDgicệauHu­ưếơmngandg­ắtêcnonDig­ệáui nxihnỏhrọa­cHcàhoNcộo­i nth, eloohọccct­hoạcmsẹĩ ,ởcơHọcực cvivệôncÂù­mngn. hVạậcnqmua­ốyc cgủia, số phận gửi gắm qua sự nhiệt tình của những người anh,

nógưi VờiệcthNị,anmgưđờúin­bgạlnúđc ãVđOưVacDầ­niệmu Hộtưnơgnhg­ệđsếĩnthvu­ớiâĐmàci aTiHếnugế vHàưdơânng cahuByìnêh­n Ttârmị Thọiêcnh.ỏỨi,ntgìmtutyò­ểi,nn, gđhưiêợnc cnứhuậnđ,ểtừthđựóc Dhiệun BnhìnữhnTg­rbịảTnhtih­êunânmóimc­hẫunmgựtch­ecáoctbiêả­un chauHẩunến­ngóhiirêim­ênng,gdặâtncủca lVòOnVg,tđroưnợgc târmaottưr­uởynềgnkqh­uáan nthíinềhu gthiảếchảệ­nnưgớhcệhs­ơĩ ntừnửgantằ­hmế kmỷạqnugar.ồBiắdtừđnầ­gubvưàớocn­ởghciaệHpu­cếa,hDáitệubằH­nưgơnnhgạđ­cúmnớgin, nghạĩac cách cbhiếọtnđn­ếgnưnờhi,iđềuư,ợcchtưổann­ghiềulựnag­cưhờọiny. êCua tHhuícếhv, ốcnô ctựhưđaặđt ưchợoc

nghề mkểìncảh cnôhnigệmc­hvúụngmtởr­ẻr. ộKnếgt hkợhpá nhgữiản, gtìkmiếđnế­tnhứvcớiki­cnôhngvicệ­hnúhnọgc, bởậtcrưthờ­ầnyg,đtirtaruướ­dcồinthícư­hGlũSyTtrh­ầênmVăbnằn­Kghcêáhcha­ytựcáhcọnc­gởhệnhnữhn­âng mlãoạnthàd­nạhn, DkếiệtuhHợ­pươlànmg nmgớoiàiti­vếitệtcấbu­ả, othtậồmn bchàií bđảưna mcảẫura, pđ.ã.. vhàơoncvaớ­Hi ugiếớ, ivtừraẻ.không làm mất đi hồn cốt vừa có thể dễ nghe tìnhYyêêuu­cấayH, NuếS,NdDânDciệa­uBHìnưhơTn­rgịlTuhôin­êtnìmvàmkọ­hiôcnơghth­ộiụqđuộảng­vbớái, vlaănnthỏó­aacdáâcnlà­tnộcđkiệhu­ônâgmchnỉh­bạằcntgrun­yhềữnntghl­ốờnign. óGiisữugôì­ngb, nảhnữsnắgc knhẩấut. hDiiệusHáư­ngơnchgoca­hniag,smẻ,àthpờhiảđi tạừi mnhớữi,nbgốhi àcnảnhhđộx­ãnghtộhiựm­cớtếi, đrằòni ghỏciôcnủg­a chôúnnggch­xúanlgáncũ­hn, ghkéhtábc ỏxưâamnhnư­hnạcg ktrhuôynềg­nctóhnốgnh­gĩ.a.. vNậănmđ2ộ0­n1g7M, tỹroĐnìgnh­m, ộgtiữsaự skâinệnknh­gấhuệlớthn­unậht ữlớnng ttổưcởhnứg­ckởhôsnâng cphầùuhvợă­pn vHớuiếc“aCHảnuhế,đDẹipệucốH­đưôơ”nvgàxđuưấợ­t cthhầưnởtn­hgểứhniệgn­nbồnảng nbàhyiệth: i“êHnunếhđiê­ôn/cảHnahi bđêẹnp clàồnđHâyu/ế SDôãnvgiêH­nư/ơUnốgnnqúu­iaNnghựdòs­nẵng nMưuớốcnTq­ruưaờĐnậgp­TĐiềánpbhắ­ảci nsagnanggđ/òLGâhuềđnà­hi/rBựêcnrỡki­hauVyĩ hDoạàđnẹgp/ xBian-hG/iaDHóộnigh­xaei mcầup.h..”onrồgi c“ảNnghọndóg­inógđhưìna­hríuDirnít­hcChhòâmu/thĐôônngg/ Tđârờuiđiâ­nys/ắMc ànưmớìnc htrnăhnưg tlỉồnnhgnb­hóưngsamy âthyế/ nĐààyo”.n.. gKuhyúêcnh­láạtctlrốữ­i mtìnêhnhmm­ưôợnt gm, làậ,pctaứtcừđs­ưâợuclcắôn­nggtcìnhhú­ntứg hbưaởontgr­ùứmngk. hTôiếncgrg­ằinagn, ncảhữcangH­cuơế,hdộâinlớcn­a nBhìnưhtTh­rếịlTạihki­êhnônvàg âcómnnhhiề­ạuc.tTrurêynền­thtựhốcntg­ế, xduùấltuhô­inệnđưtrợo­cngxưcnágc ctụhnưgơnl­àg htraìynhlà­bđiểộuc dđiáễon, lqạui yrấmt ôít, kđểượcảc nchgưàyơnl­ễglớtrnình­hoặdcosựcá­kciệđnơqnu­vaịnctôrnọ­gnglậcpủat­ổđấcthnứưc,ớnc,hđâưnợnchp­ữhnágt trựìnchtin­ếgphtệrêtn­hucậátcđkư­ênợhc tnrhuàyềnn­ưhớìcnhđ.ầMuởtưmcàô­nnnghpữhnu­gbcàhiưbơả­nng, thay vì những bản hùng ca theo mô típ thường lệ, đưa những đbàiệiublả­ễnhâộmi, cnhhíạnchd­làâncơtộhc­ộtiưthơêim­sánvàgo, nchủẹa ncôhnànggc,hrúénogrvắ­àt gciủaai dthâốnncga­c, ũnnhgạcpch­ổảitrvuuyn­ềnx.ớGi,iữtưgớìni ,tắpmhávtàh­unyhữnnghg­ệhtàhnuhật­độtrnugyềc­nụ nthgểhệtừs­ĩcnáhcẫcnơ­nqạui,amnỏqiumản­ònlýtrvoăn­ng hsựóac,ôchđứơnkdh­ễônbgàothm­ểòđnểtìcná­hc yêuĐ, nưhợicệtph­uoynếgt.tặng NSƯT năm 2012, đầu năm 2024, Diệu Hxứưnơgnđg­ánnhgậcnhd­oatnàhi nhăiệnug,NđSóNnDg g- óspự ctưủaởncgô throưnởgnl­gĩ,nghhvi ựnchậcna cHũunếg, dgâiúnpcac­uBộìnchsốT­nrgị Trhiêiênng...dNầnhữổnng đhịannhhht­hơônn, gNsSựNDngD­hiệpu Hưuếơnvgà dlạâinncha­âBnìnt hêTmrịsTứh­ciêlnựct,ớni gmuọồinnnơ­ăi ncghốlnượđ­nờgi tđheưmờncg­a. tChóốtnrgữ, lsưảợnnxgu­kấtiếnhtữh­nứgc vniềdne,otựcatiHnu­làếmthmeoớ­ipâhmonngh­cạáccthrum­yớềni, “ndgáưmờ”i npghhốei,kxheímtrêđ­nó nềnnhậnnh,ạNcSđNiệDn­DtửiệuvàHt­ưừơnnggbtư­rớoncgđưmợ­ỗci nâmgànyhtạ­hcưdờânng,tộđcanđgã tưruả áơinchchọo­n ncôgưlàờmi, tcrhuoyềđn­ờin, hchâno tlioếạpi nhốìni.h..

 ?? ?? NSND Diệu Hương.
Ảnh trong bài | NVCC
NSND Diệu Hương. Ảnh trong bài | NVCC
 ?? ?? NSND Diệu Hương (áo dài xanh) biểu diễn một tiết mục ca Huế.
NSND Diệu Hương (áo dài xanh) biểu diễn một tiết mục ca Huế.

Newspapers in Vietnamese

Newspapers from Vietnam